🪁Người Đua Diều Khaled - Hosseini

[Tiểu thuyết Afghanistan] Một bức tranh sống động về Kabul - Afghanistan và những con người bị phân biệt chủng tộc. Quyển tiểu thuyết mà mình muốn đặt bút xuống viết ngay những dòng review...

Tóm tắt “Người đua diều”

“Người đua diều” được viết bởi Khaled Hosseini – một nhà văn sinh ra tại Kabul – Afghanistan và đang sống ở Mỹ.

Tiểu thuyết với nhân vật chính là Amir – một cậu ấm quý tộc và người bạn Hassan – người làm cho gia đình Amir. Mở đầu là câu chuyện tình bạn hai người, những đứa trẻ với sở thích “đua diều”. Ghen tị với tài năng, tấm lòng bao dung, sự trung thành của bạn mà Amir dần trở nên ích kỷ. Đỉnh điểm, chính Amir là người phản bội người bạn thân nhất trên đời của mình.

Cùng với sự lớn lên và bùng nổ của cách mạng, Amir lớn lên và mang theo nỗi dằn vặt đó trong người. Di cư sang Mỹ, Amir sống với bố mình, kết hôn với một người vợ hiền lành và đức hạnh. Bố Amir mất, anh tìm đến người chú Rahim và biết được thông tin về người bạn Hassan của mình. Anh biết được sự thật về mối quan hệ máu mủ của mình và Hassan. Anh quay trở lại Afghanistan và thực hiện tâm nguyện của chú Rahim, tìm kiếm Sohrab – con trai của Hassan. Trải qua nhiều khó khăn, chiến đấu với cái xấu, sự hèn nhát và “thần chết”, Amir cùng Sohrab về đến Mỹ.

Tại đây, Sohrab sống chung căn nhà với Amir và vợ. Những giúp đỡ của hai vợ chồng dành cho đứa cháu cùng huyết thống, tưởng chừng là vô nghĩa khi cậu luôn im lặng trước tất cả. Cho đến khi, một ngày lễ, cả gia đình và những gia đình Afghanistan khác cùng tham gia mừng tết năm mới. Họ tổ chức đua diều, và con diều ấy đã kết nối lại Sohrab với gia đình Amir, một gia đình thật sự với đầy tình yêu thương.

Trích lại một câu mà mình đã khóc nức nở khi đọc đến: “Vì cậu, cả một ngàn lần rồi.” là lời nói và hứa của Hassan dành cho Amir.

Cảm nhận của mình

Đọc xong “Người đua diều” mình thấy được bức tranh rõ nét hơn về cuộc sống và con người Afghanistan. Trước chiến tranh đó còn là một vùng đất ấm áp, yên bình với đồi cỏ, rừng xanh. Chiến tranh từ mùa đông năm 1975 đã hủy hoại đất nước này một cách hoang tàn. Sự phân biệt chủng tộc vẫn là một vấn đề nhức nhối từ xưa đến nay, thấm vào từng đứa trẻ cho đến khi chúng lớn – tàn ác và bệnh hoạn. Hơn hết, đó là giai thoại hay về tình bạn cuồng nhiệt, sự phản bội và chuộc lỗi.

“Người đua diều” được viết với cách viết giản dị, chân thực lôi cuốn và tinh tế. Những khoảnh khắc đau đớn tột cùng được hiện ra ngay trước mắt. Đây là một cuốn tiểu thuyết để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng mình. Rất rất rất muốn giới thiệu đến mọi người đọc thử và cảm nhận.

Mình thấy thật sự may mắn khi còn được sinh ra ở thời bình. Cuối cùng, cảm ơn mọi người đã dành thời gian đọc hết phần giới thiệu và cảm nhận của mình. Chúc mọi người luôn vui khỏe và hạnh phúc <3

P.s: Hình chụp bởi mình, chỉnh sửa bằng Canva

Last updated